Một tay chống gậy tay dao quắm
A stick for support in one hand, a machete in the other
Bò leo dốc đứng, thở mang tai
Scrambling over steep hills, out of breath
Lên cao trông xuống xanh rợp lũng
From on top looking down on green shaded valleys
Lâng lâng lòng chẳng buồn nhớ ai.
At ease, my heart doesn't miss a soul
Tân Lập K5 1980-1982
Lúc soạn bài thơ này nhà thơ Thanh Tâm Tuyền đang ở trại Tân Lập, tỉnh Phú Thọ và đã bị giam hơn 5 năm rồi. Mặc dù được đi trong cảnh thiên nhiên đẹp, ông mô tả một cuộc sống vất vả. Ông cầm dao quắm, bò leo dốc ở cao, nhưng không cho vui. Ông phải lao động để sống.
Không được tự do, không được thoải mái ở một miền xa xôi chắc lắm lúc ông nhớ người thân, bạn bè, đời sống thành phố. Nhưng trong bài thơ "lòng" của ông "chẳng buồn nhớ ai." Có phải vì mải miết đang làm việc trước mắt? Hay vì mới thấy rằng trong cảnh xa lánh này ông hưởng được một lát an bình?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét