21 tháng 7, 2013

Chuyện thật 100 phần 100 khi các rạp chiếu bóng tắt đèn (Stories 100 Percent True When The Theatres Turn Off Their Lights) - Trần An (1958)

- ? ? ? ?

- Cháu nó bé, nhờ chú cho cháu xem một tý...

- Khói thuốc lá và cái mũ là 2 thứ ai cũng ghét.

-Ấy chết! Xin lỗi ông.  Tối quá, tôi cứ tưởng ghế chưa có ai ngồi.

-My kid's small, could you let me see for a while...

-Cigarette smoke and hats are two things everybody hates.

-Gracious! Excuse me sir.  It's so dark, I thought the seat had nobody sitting in it.

nguồn: Thời mới 19 tháng 1 1958, 2.


Plus ça change...  Rạp hát, rạp chiếu bóng là chỗ tập trung nhiều người từ các tầng lớp xã hội.  Tất nhiên các rạp cũng là mặt trận trong quá trình làm cho xã hội được lên văn minh hơn.  Xã hội Việt Nam xã hội chủ nghĩa năm 1958 cũng thế.  Để chân thối trên ghế trước, ngăn tầm nhìn của khán giả khác, khói thuốc lá, v.v.  Tôi cũng ngạc nhiên thấy người đàn bà trong panô thứ 4 còn mặc áo dài đẹp trong thời gian này.

Không có nhận xét nào: