5 tháng 5, 2009

Cuối đêm (Night's End) - Ngọc Đại

Cuối cùng bóng tối đang xõa dài tay với
In the end night shadows spread along my arm's length
Không có anh kề bên mình, thiếu vắng anh
Without you beside me, I feel your absence
Đã nhiều rồi ngủ mê
A whole lot then I sleep soundly
Em không có anh những ngày đông giá lạnh mùa
I don't have you on those freezing winter day
Một mình cháy đỏ ngọn đèn lắt lay
Alone the lamp light burns red, flickering
Quên làm sao hơi ấm
How can I forget your warm breath
Quên nồng nàn của anh
Forget your intensity
Bóng xanh chồi bông hoa cúc dại tỏa ngan ngát đêm
Green shadows of the wild chrysanthemum bud spread their night fragrance
Sớm mai nghe tiếng chim thầm gọi về đi với anh
Early in the morning listen to the bird call to itself come back to you
Đêm còn nguyên những dấu yêu ngày xưa
At night long ago love of still intact
Như thể thiên thần đã thuộc về anh
Like an angel that has belonged to you
Người dâng tất cả tuổi trinh nguyên
Someone who offered all her maidenhood
Đốt lên thành lửa ném lên trời
Burnt becoming a fire thown into the heavens,
Đốt lên thành lửa đem lên trời
Burnt becoming a fire thown into the heavens

Thỉnh thoảng chúng tôi những tác phẩm có tham vọng cao về mặt thẩm mỹ. "Cuối đêm" của Ngọc Đại là bài "Phía ngày nắng tắt" vốn có bộ lời khác của Vi Thùy Linh. Mới đây tôi có tìm ra một phim ngắn của bài này. Cuốn phim này với Tùng Dương hát rất hợp với bài ca này - từng hình ảnh làm cho bài ca này càng đẹp. Phim này làm một cảnh đầy thất vọng của đêm thâu dưới cột đèn và trong sương mù lạnh. Trong một đêm đơn côi chỉ có những người gánh hàng trong bóng tối, con tàu đêm chạy chậm qua cầu với những ánh vàng trong từng toa. Ở trong phòng chỉ có chiếc nón lá với vài con mèo ngơ ngác - không thấy dáng người nào. Phim này cũng rất Hà Nội. Ban ngày là như Hà Nội (là Hà Nội trong trí nhớ tôi) đang vắng mất - nhưng đến đêm khuya / cuối đêm thì từng phố cổ lại xuất hiện.

Không có nhận xét nào: