14 tháng 9, 2011

Những tâm hồn hoang lạnh (Souls Cold and Wasted) - Y Vũ + Trúc Sơn (1965? 1969?)

Anh hai mươi vào quân ngũ
At twenty I entered the army's ranks
Em mười sáu đến vũ trường.
At sixteen you went to the dancehall.
Trót sinh giữa thời loạn ly
Entire lives lived in times of turmoil
Khát khao bao nhiêu tình thương
We thirst so for love
Tâm hồn lạnh như băng giá.
Our souls cold like they're frozen.
Sống trong cô quạnh từng đêm
Living all alone night after night
Anh về thành phố tìm em chia mối sầu.
I've come back to the city to share this intertwined sadness.

Anh sinh ra làm lính chiến
I was born to be a soldier at war.
Em trọn kiếp đến vũ trường.
Your whole existence you've gone to the dancehall.
Những băn khoăn của lòng anh
The uneasiness of my heart.
Những chua cay của đời em.
The bitterness of your life
Chôn vùi vào trong câu hát lãng quên theo từng nhịp chân
Buried in the words of a forgotten song that follows each footstep
Thôi thì vì chút tuổi xuân chóng tàn.
Enough, for the moment, the prime of our lives quickly waned.

Xin em đừng phụ lòng anh
Please don't betray my heart
Đời xa hoa không làm em phũ phàng.
The life of luxury not make you ruthless
Xin em đừng phụ lòng anh
Please don't betray my heart
Đời son phấn chưa làm ai bẽ bàng
The gilded life not yet make anyone ashamed

Anh hai mươi vào quân ngũ
At twenty I entered the army's ranks
Em mười sáu đến vũ trường.
At sixteen you came to the dancehall.
Biết ai thương hoài tuổi xuân
Who can regret the prime of their lives for always
Chúng ta mãi đâu còn xanh.
We won't be in our prime forever
Anh về rồi mai xa vắng
I'm back then tomorrow far gone.
Hãy vui cho trọn một đêm
Let's be happy for this whole night
Thôi đừng thầm trách đời ta lỡ làng.
Don't secret blame our interrupted lives.



Lúc nói chuyện với nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biển năm 2007 ổng khen loại nhạc phẩm trước 1975 viết đến số phận người lính, nói rằng những ca khúc này "rất có nhân bản." Làm một thí dụ ổng nhắc đến chụm ca từ "anh hai mươi vào quân ngữ, em mười sáu tới vũ trường."

Bài ca này theo nhịp slow rock, nhưng cũng có nhiều nét blues. Nhất là những nốt bậc bốn (với các ca từ "loạn ly" / "từng đêm").

Đời ép hai người theo những con đường không tương lai, không hạnh phúc. Ước mộng trong bài ca này là xin một đêm, trọn một đêm (cho hay người "khát khao.") Nghĩ đến hôm nay chứ nghĩ đến quá khứ hay ngày mai. Và "đừng thầm trách đời ta lỡ làng." Dù bị "blue" bao nhiêu ca khúc này hết sức lãng mạn và trữ tình.

Theo tư liệu tôi sưu tầm tôi tưởng rằng bài ca này ra đời năm 1965. Nhưng mới đây đọc một bài báo Hà Đình Nguyên thực hiện có vẽ như bài ca này được sáng tác năm 1969, sau khi viết bài "Kim." Và con người đến vũ trường chính là cô "Kim." Nghe bài ca này tôi cũng có những cảm giác phản chiến vì những người "sinh ra làm lính chiến" và hoàn cảnh gây người khác "trọn kiếp vũ trường."

Không có nhận xét nào: