Bắt đầu từ 1er Janvier 1935, ty kiểm duyệt không còn nữa. Sẽ có bài điếu văn của Tú Mỡ. Việc này là một việc rất quan trọng, chúng tôi sẽ nói đến nhiều trong những kỳ sau. Tiện đây xin có lời trân trọng từ biệt các ngài trong ty kiểm duyệt. Các ngài đã làm bển phận các ngài. Chúng tôi đã làm bển phận chúng tôi. Tuy đôi bên có khi trái ý nhau chút ít -- đó là lẽ tự nhiên - nhưng sau một cuộc chung sống khá dài về tinh thần, lúc chia tay không khỏ nhớ nhung, thương tiếc. Tiếc thì tiếc, thương thì thương, các ngài cũng như chúng tôi đều ao ước rằng cuộc phân ly này sẽ là cuộc vĩnh biệt.
Starting from January 1, 1935, the censorship bureau is no more. There will be a funeral oration by Tú Mỡ. This is a very important affair, and we'll have a lot to say about it in later issues. Availing ourselves now we give solemn words of farewell the gentlemen of the censorship bureau. You have done your duties. We have done ours. Although the two of us have had our disagreements -- that's natural -- but after a rather long shared experience in spirit, at separation it's hard to escape from feelings of longing and regrets. Regrets are regrets, gentlemen, you like we hope that this separation will be a final farewell.
Từ Ly, Nhất, Nhị Linh, Tú Mỡ, Thế Lữ, Lêta, Thạch Lam, Khái Hưng, Chàng Thứ XIII, Đông Sơn và Nhát Dao Cạo.
nguồn: Phong Hóa 131 4 tháng 1 1935, 1.
Kiểm duyệt và báo chí
nguồn: Phong Hóa 132 (11 tháng 1 1935), bia.
Trong tranh này, ông Tây của Ty Kiểm Duyệt cắt cái neo của từng tờ báo trên biển giông tố. Không biết các thuyền báo sẽ chìm hay nổi, nhưng các tờ báo sẽ có điều kiện thử sức của mình. Trên trang 2, Từ Ly viết:
Kiểm duyệt và báo chí
nguồn: Phong Hóa 132 (11 tháng 1 1935), bia.
Trong tranh này, ông Tây của Ty Kiểm Duyệt cắt cái neo của từng tờ báo trên biển giông tố. Không biết các thuyền báo sẽ chìm hay nổi, nhưng các tờ báo sẽ có điều kiện thử sức của mình. Trên trang 2, Từ Ly viết:
Xong đời kiểm duyệt, còn đời báo. Tôi nửa mừng nửa lo.
Mừng là mừng được cái hy vọng sẽ được quyền tự do ngôn luận theo báo chí tây, mừng là mừng có thể giãi bày ý kiến về những vấn đề quan hệ mà không phải bôi xóa.
Mừng nhiều mà lo ít, vì ta cứ theo Chân, Thiện, Mỹ mà hành động, ta làm đủ bổn phận của ta rồi, còn lo ngại gì những sự xảy ra về sau.
Done with censorship, there's still newspaper work. I'm both happy and worried.
This happiness is the happiness of realizing the hope of having free speech like Western papers, happiness is the happiness of telling my ideas about related problems but without having to cross things out.
We're mostly happy and little worried, because we still follow Truth, Goodness, and Beauty in our actions, when we've done enough of our duty we still have to worry about what will happen afterwards.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét