19 tháng 5, 2012

Bóng nhỏ đường chiều (A Small Shadow on the Afternoon Road) - Trúc Phương (1962)

Ai biết ai vì đời cùng ngược xuôi chung lối mòn
.
Who knows someone who in life together had reversals on the well-worn path they share.
Ngày tôi hai mươi tuổi em đôi tám trăng tròn
, đêm lạnh còn chăn đơn gối lẻ
 chưa buồn khi canh vắng khép đôi mi

.
When I turned twenty you were only sweet sixteen, on cold nights, separate blankets, unmatched pillows, not yet sadly burning the midnight oil as we closed our eyes

Cho đến hơn một lần tuổi trẻ như qua mất rồi
.
Until more than once it seemed like youth had come and gone.
Ngày tim lên tiếng gọi xui tôi mến một người
.
One day my heart cried out urging my fondness for someone.
Tâm tình chiều nao trên phố nhỏ
 khi về lưu luyến mãi phút hẹn hò

.
Affections I felt on any evening on the little lane home stirred up by those minutes of rendezvous

Bao thương nhớ từ độ anh vui bước quân hành
, nửa năm anh viết lá thư xanh bảo rằng
: sẽ về phố phường
.
With so much love and longing, since I happily left to be mobilized, after half year I wrote a letter saying: I'm coming to the neighborhood.
Mừng rơi nước mắt ướt thư người tôi thương


In her joy, falling tears moistened the letter to the one I love

Tôi đến nơi hẹn hò đường chiều nghiêng nghiêng nắng đổ.
I came to our place of rendezvous, the afternoon road, slanting rays of sunlight streamed down.
Bàn tay thon ngón nhỏ đan tay rắn sông hồ
, ta nhẹ dìu nhau như tiếng thở
.
A delicate hand entwined with a hand roughened by experience, we guided each other, lightly like a breath
Thương này thương cho bõ lúc đợi chờ.
This love, loving made the wait worthwhile.


Nguồn: "Bóng nhỏ đường chiều," (Sài Gòn: [Tác giả], 1962) in lại trong Ai Cho Tôi Tình Yêu: 43 Tình Khúc Trúc Phương (Westminster, CA: Hồng Lĩnh, 1992).


Ban nhạc xưa của tôi là Apes of God mới được xuất bản một đĩa CD cuối cùng.  Trên đĩa đó có bài "Bóng nhỏ đường chiều" của Trúc Phương do tôi dàn dựng cho nhạc hòa tấu.  Myles Boisen chơi đàn ghi ta, Mark Schifferle chơi ghi bát xơ, John Hanes đánh trống, và tôi chơi đàn Synthesizer.


Ca từ Trúc Phương vừa tuyệt vời, vừa khó dịch.  Và cách làm giai điệu cũng rất hợp với từng chữ.  Trong nền tân nhạc Việt Nam bao nhiêu nhạc sĩ bỏ qua các chữ dấu hỏi, dấu ngã?  Nhưng Trúc Phương phổ cách chữ dấu hỏi như "tuổi," "trẻ," "nhỏ," hay "thở" một cách nghe rất tự nhiên.



Lâu năm rồi tôi rất thích nghe Giao Linh ca bài hát này trên băng Sơn Ca 6.

Trúc Phương mô tả những cảm giác thương yêu và nhớ nhung của cuộc tình còn non, nhưng rất đậm đà và đầy ý nghĩa.  Hai tình nhân mới gặp lại nhau sau một thời xa cách.  Chụm lời "ta nhẹ dìu nhau như tiếng thở" luôn luôn gây ấn tượng mạnh vẽ những cảm giác đẹp nhất trong một cuộc tình.

Không có nhận xét nào: