hát:
Ngõ vắng ngõ tối để mình tôi bước (mọi thứ giờ đây đã đổi thay)
Alleys, dark and empty, permit me to step (everything here has changed)
Phố xá tắt nắng nay đã lên đèn màu Sài Gòn
Streets, sunlight extinguished, have broken out into Saigon’s colored lights
rap:
Những con đường ồn ào về đêm đã vắng lặng
Noisy streets at night have gone quiet
Ánh đèn đường trơ trọi mờ ảo hòa màu với ánh trăng
A dim, solitary streetlight blends colors with the moon
Đẹp lạ kì, Sài Gòn này đẹp là vì
Strangly lovely, this Saigon is lovely, 'cause
Màn đêm vẽ lại bức tranh thật, còn gọi là đẹp họa bì
Night’s curtain paints a real painting, still it's called the beauty of a devil’s painted pelt
Bóng người lang thang, như loài ma cà rồng đã tắt thở
A wanderer’s shadow, like a vampire whose breath’s snuffed out
Những con mọt sách vẫn ngồi cắm đầu và quay mòng mòng trong sách vở
Bookworms still sit absorbed and spinning around in their books
Kẻ thì bàn tay dần tê cóng, kẻ nhấp cà phê nóng
One, his hands slowly go cold, another sips hot coffee
Kẻ một mình một bóng, kẻ thì như cát nằm bên sóng
One by himself like a shadow, another like sand by the waves
Người này bạc tình bị chối bỏ, người kia đào hoa như số đỏ
This one, unfaithful, was rejected, the other’s got game like good karma
Những cánh bướm đêm lượn lờ tìm chốn nương thân trên những con phố nhỏ
Night’s butterflies skit about, seeking shelter on these lanes
Rượu bia còn say men, bồng bềnh như mây đen
Beer and whiskey still heady, unsteady like black clouds
Dòng đời mãi mãi vẫn biến chuyển, đổi trắng và thay đen
Life’s flow ever changing, becoming white and back to black
Đêm dài thức trắng, chỉ đơn giản vì, không ngủ được
All the long night I stay awake for the simple reason I can’t sleep
Tận hưởng cái tĩnh lặng, không bon chen, không lũ lượt
Make the most of the quiet, no hustling, no crowds
Những cảm xúc lưu luyến xao xuyến cuộn lại rồi tan biến
These feelings, enticing, upsetting, swirling then they dissolve
Bình yên như là, tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến
Calm is like a heart immutable in a life of countless mutations
hát
Tìm đâu nữa đây, khi bóng em đã nhạt nhòa
Why keeping looking, when your shadow has faded
Người con gái xưa, những ước mơ giờ là khói mây
Girl of long ago, those dreams have gone up in smoke
Kìa những hố sâu, chôn kín con đường chật hẹp
Over there deep pits, buried, hidden on the narrow road
Vòng xoay nửa đêm, những vết loang 1 màu xám ghê hồn
Rotating in the middle of the night, spreading traces in a horrible gray
rap
Cầm mic cầm viết để rồi buông tay, cuộc đời nghệ sĩ thật là lung lay
Hold the mic, the pen so that you later let them go, an artist’s life is really unsteady
Hòa cùng nhịp beat dòng flow tuôn chảy những lời tán thưởng vẫn cứ tung bay
Mixing with the beat and the flow bursting with words of appreciation that still hurl forth
Làm nhạc suốt đêm mới biết đêm dài, 3 tiếng 4 tiếng lại có thêm bài
Making music all night, that’s a long night, 3 or 4 hours there’s one more song
Rồi viết tiếp diss tiếp nhưng người ta vẫn không có biết diss tới diss lui cũng chỉ thêm hài
The write more, diss more but they still don’t the diss coming and going is just more farce
Không cần cái chức king of vietrap vì nhạc hay nhạc bay gọi là tuyệt tác
Don’t need the title of the King of Viet-Rap ‘cause good music, fly music’s called a masterpiece
Bọn bọ ngựa châu chấu đòi lật ngôi báu dính thuốc trừ sâu thì la liệt xác
Mantises and grasshoppers ask to topple the throne, mixed up with anti-depressants then bodies lay pell mell
Hùng dũng như giác đấu, tuôn chảy thành thác flow
Bold like a gladiator, spurting liquid like a waterfall of “flow”
Lyrics trừu tượng như Picasso style độc đáo như Lupe Fiasco
Lyrics, abstract like Picasso, singular style like Lupe Fiasco
Không quen nhìn đời bằng đôi mắt lạc quan, chỉ một màu xám
Not forgetting to look at life with optimistic eyes, just a color gray
Thiên tài hay người thường cũng như nhau, điều quan trọng là dám làm
Genius or ordinary person are often alike, the most important thing is to dare to act
Dám nghĩ, dám lên tiếng, dám có ước mơ
Dare to think, raise your voice, dare to dream
Vì hip hop là cuộc sống, hòa với beat cộng thêm chút thơ
Because hip hip is love, harmony with beats times a little poetry
Verse này xin tặng cho fan, cảm thấy mình thật may mắn
This verse is for you, fan, I feel I’m quite lucky
Những dòng lyrics cấm bút viết ra đã khiến bao người say đắm
Lyrics forbidden to be written make so many people amped
Âm nhạc như men cay, càng uống càng thêm say
Music’s like a bitter brew, the more you have drunker you get
Dù say hay tỉnh, hãy cứ thức cùng nhạc trong đêm nay
Whether drunk or sober, stay awake with the music tonight
[hát]
rap
Đêm muốn vẽ, muốn tô lên thân mình
At night I want to paint, illustrate myself
1 màu trắng, để quên đi thân hình
One shade of white, to forget my body
Nhưng đêm màu trắng thì trên hẻm vắng đâu còn tiếng gõ
But a night colored white it's upon deserted alleys, no more knocking
Phở đêm cũng chẳng còn ngon
Night's noodle soup’s no good either
Vài ba quán cóc sẽ chẳng phải dọn buổi đầu chiều
A couple stands that don't have to pack up as evening falls
Nhưng người đời đâu hiểu
But people in this life don't know
Vì đêm không bạn, màu đen và lẻ loi
'Cause friendless night, black and alone
Vượt qua tất cả giới hạn màn đêm chỉ muốn mình là đứa trẻ thôi
Getting past all the limits of night's curtain, I just wish I was a youngster
Khao khát được thấy nắng vàng rực rỡ đẹp êm đềm
Thirsting to see golden sunshine, glorious, beautiful, at peace
Nhưng rồi thất vọng sực nhớ mình là đêm
But then all hope gone, I suddenly remember that it's night
Tạo hóa sinh ra màn đêm tồn tại
Forming a curtain of night that lasts
Chỉ để minh họa những gì còn lại
Only to illustrate what remains
Của sự cô đơn là màu đen
Of a loneliness that's black
Khi Nah và Ling on mic và rap trong bài này
When Nah and Ling are on the mic and rap this song
Như cầm bút, giấy, mực nho bọn tao sẽ họa vào trời đêm
Like taking brush, paper, a scholar's ink we fools will illustrate the night skies
Sẽ đẹp như bút gió mực mây chúa vẫn đệm vào trời hoa
It'll be beautiful like the wind's brush, a cloud's ink,
Những đêm dài bất tận, sẽ ngắn hơn trong nhạc này
Long, boundless nights, they'll be shortened in this music
Những nụ cười uất hận, tươi tắn hơn trong đời này
Smoldering smiles, fresher in this life
Ung dung như cành trúc, nhẹ nhàng tựa mai rơi
Calm like the bamboo branch, light resembling a falling plum
Bình yên trong nhạc khúc khi đêm tàn sương mai phơi
At peace in a musical work as night ends, tomorrow's mist breaks
hát:
Trả lại tôi đi, bậc thềm hoa người con gái
Return to me, flowered steps of a girl
Trả lại tôi đi, cung đàn nốt trầm một thời
Give me back, the deep tones of a time
Trả lại tôi đi, thời vàng son khép rồi
Give me back, a golden times that have closed.
Nghe những lần đầu tôi cảm thấy như có hai tác phẩm trong một? Các đoạn hát là như một điệp khúc kể về một tình yêu dở dang. Các đoạn rap có những nét rất hay tả cảnh Sài Gòn bằng đêm, và tình trạng một người sống trong những đêm "bất tận" ấy. Có lẽ ghép hai thành phận thì mới có một bài tình ca về Sài Gòn - một Sài Gòn đã quay mặt mà đi? "Thời vàng son khép rồi."
Đây cũng là một bài để thử sức - một người rapper tất nhiên phải khoe khoảng nếu không ít thì nhiều. Đây cũng là một người nhạy cảm - muốn thử các thứ lạ và đẹp. Còn nữa người này bị băn khoăn vì một lý do nào đó. Nghe điệp khúc thì tưởng là vì "người con gái xưa." Nhưng tôi cũng nghĩ rằng người kể chuyện đáng khao khát cái gì đó - chắc là thuộc về chính mình. Chắc có tham vọng nghệ thuật - "điều quan trọng là dám làm / Dám nghĩ, dám lên tiếng, dám có ước mơ." Song bốn dám ấy rất khó - nếu làm thì kẻ khác (những bọ và châu chấu?) có thể chê, phá?
Tả cảnh đêm rất đẹp nhưng thực ra "đêm không bạn." Dám làm là làm một mình và chưa chắc sẽ có ai hiểu mình. Vậy tác giả tìm được niềm an ủi trong việc sáng chế - "bút gió mây mực."
Sau một đêm uống rượu trò chuyện với bạn bè ở Hà Nội trên đường về khách sạn tôi thấy một điều kỳ diệu. Trong những phố vắng khuya tôi mới được nhìn thấy Hà Nội. Ban ngày thì đường phố ồn ào, đông đúc, lộn xộn thì rất khó nhận thấy cái đẹp của Hà Nội. Tôi cũng nghĩ rằng tác giả bài này có cảm giác tương tự. Nhưng tác giả này lang thang phải đi một mình với những suy nghĩ có thể "ghê hồn" mình.
Quay lại có ý kiến là bài này là một bài tình ca dang dở về Sài Gòn. Video của bài này có nhiều nét hoài niệm. Các nhân vật coi lại những hình của Sài Gòn thời xưa - không khác gì mấy các ảnh tôi cho linh trên blog. Có lẽ đây là một tác phẩm tất tình về Sài Gòn ấy?
Graber on the Section 3 of the 14th Amendment
3 giờ trước
4 nhận xét:
Có vẻ 2 bạn này là người Hà Nội???:)
Clip hay hay:)!
Nah la rapper noi tieng cua Southside . Ha Noi gi
Tôi lại nghĩ trong bài này Sài Gòn là một người con gái, một người con gái đẹp và thời son sắc của nàng đã ra đi rất lâu.
Nàng giờ đây già cỗi qua tháng năm, ồn ã ban ngày và u uất với số phận của những con người bần cùng trong đêm vắng.
Những người hát bài này luyến tiếc, họ tiếc cho nhang sắc một thời, điệp khúc "trả lại tôi đi" kéo dài đến hết bài như một lời khẩn cầu tha thiết trong vô vọng. Nhưng làm gì được nữa khi vòng xoay của tạo hóa vẫn cứ quay, và có tuổi trẻ nào kháng cự được sức mạnh của thời gian?!
"Trả lại tôi đi, bậc thềm hoa người con gái
Trả lại tôi đi, cung đàn nốt trầm một thời
Trả lại tôi đi, thời vàng son khép rồi"
Hay wá Anh.
Đăng nhận xét