Cháy bỏng tình cố hương (Burning Love of My Former Land) - Vũ Thành An sáng tác [1981]
Như Quỳnh ca
Mặt trời rơi xuống, núi cao đưa hơi lạnh xuống
The sun descends, mountains high send their cold air down
Một ngọn đèn khêu gói thân chung quanh bức tường
A lantern’s excited light wraps itself around the walls
Mình ta nằm đây hồn thả về nơi ấy
My body rests here, its spirit released back to that place
Lòng ta vẫn cháy bỏng tình cố hương
My heart still burns in the love of my former land
Nhớ thương hai mùa mưa mùa nắng
It remembers two seasons, rainy and dry
Gió trăng bát ngát đồng bằng Cửu Long
Wind and moon frolic unbounded on the Mekong delta
Càng thương thiếu nữ ven sông chèo đò
Even more, I love the lass at the river bank rowing the ferry
Thả tiếng ơ hò vào ngày tháng đợi chờ
As she releases her paddling song of all those days and months of waiting
Nằm im nghe tiếng trái tim ngân nga ngày tháng
Reclining in silence hearing my heart resound through days and months
Giọng cầu lời kinh vẫn vang vang êm đềm
Prayers still peacefully echo
Càng xa càng thương càng đậm đà nghĩa lớn
The further away, the more love, the more I’m drawn to that great devotion
Càng trong đau đớn càng tìm thấy nhau hơn
The more pained, the more they seek each other
Gắng công cho được hai mùa lúa
With great effort we get two rice harvests
Sắn ngô đỡ đói những ngày mùa đông
Corn and manioc ward off winter hunger
Cầu mong mưa nắng hai mùa thuận hòa
A prayer for rain and shine, two seasons in harmony
Để những con người nghèo khó được nhờ
For the poor and afflicted to rely on
Vũ Thành An sáng tác "Cháy bỏng tình cố hương" tại một trại cải tạo ở Hà Tây năm 1981 nhắc đến thời ở một trại khác nằm ở chân núi ở Thanh Hóa. Dù không phải là dân gốc miền Nam, nhưng ông ấy lên lớn ở đó và từ nhận là quê hương.
"Núi cao đưa hơi lạnh xuống" là viết sự lạnh giá ông trải qua ở Thanh Hóa. "Một ngọn đèn khêu gói thân chung quanh bức tường" mô tả về hoàn cảnh mà ông ấy cho là như thời đại trung cổ của một trại cải tạo lúc bấy giờ. Sự vây quanh của từng bức tường tương phản với sự mở rộng của vùng Cửu Long mà ông nhớ đến.
"Gắng công cho được hai mùa lúa / Sắn ngô đỡ đói những ngày mùa đông / Cầu mong mưa nắng hai mùa thuận hòa / Để những con người nghèo khó được nhờ." Năm 1981 không riêng các người ở trại cải tạo bị đói. Có vẻ như Vũ Thành An cũng muốn an ủi những dân bình thường cũng đang khổ.
Bài ca này cũng có tên "Nhân bản 40." Viết một bài ca như thế tôi nghĩ Vũ Thành An cải tạo chưa tốt. Nhưng năm 1981 chỉ có một người ở trại có thể viết một bài ca như bài ca này.
Nhân bản 40 - Cháy bỏng tình cố hương
Bad Readers
6 giờ trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét