Tin đến rất đột ngột - Trường Kỳ qua đời. Chúng tôi chưa được gặp nhau nhưng có hẹn gặp nhau từ lâu rồi. Tôi và Trường Kỳ thỉnh thoảng trao đổi thư từ, email trong vòng 5 năm nay.
Dù không phải là nhạc sĩ, nhạc công ông là một người có đóng góp nhiều cho nhạc Việt. Mới bắt đầu ông chỉ là một fan nhiệt tình rồi thành một ông "bầu" tổ chức những nhạc hội, rồi làm nhà báo, sản xuất phim v.v.
Một đặc tính của một thời nhạc rock ở Mỹ là phong trào DIY - Do It Yourself - nghĩa tự làm việc. Trường Kỳ thật sự là một người kiểu DIY. Bên Châu Mỹ từ năm 1995 ông có tự xuất bản 6 quyển Tuyển Tập Nghệ Sĩ. Trong từng quyển có nhiều thông tin về âm nhạc và nghệ thuật của công đồng Việt Nam ở hải ngoại. Chương trình
Nghệ Sĩ Và Đời Sống của trên VOA cũng làm vai trò ấy.
Chắc đóng góp quan trọng nhất của Trường Kỳ là quyển hồi ký của ông với tên Một Thời Nhạc Trẻ. Ông kể lại chính đời của ông, nhưng cũng kể lại lịch sử nhạc rock, nhạc trẻ ở Việt. Sách này được minh họa rất công phụ với nhiều bức ảnh của thuở ấy. Chắc tôi không dám viết bài "Hà Nội rock như thế nào" nếu không được tham khảo sách này (mà chính Trường Kỳ có gửi tặng tôi).
Trường Kỳ rất vui khi nhận được sách của tôi. Trường Kỳ luôn luôn ủng hộ công trình của tôi và có lòng rộng rãi sẵn sáng cho tôi biết cách liên lạc với các bạn của ông trong làng âm nhạc. Trong email cuối cùng này ông viết cho tôi hai hôm trước khi qua đời: "
Có cần gì thì cho tôi biết. Sẽ hết lòng giúp anh trong khả năng của tôi. Rất mong có dịp gặp anh. Có thể ở miền Bắc California hay là tại Saigon không biết chừng." Tôi buồn vì biết dịp ấy không đến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét