4 tháng 11, 2010

Trở về bến mơ (Returning to the Dock of Dreams) - Ngọc Bích (1950?)

Ngày nào một giấc mơ
One day a dream
Đâu những đêm trăng mờ ai ngóng chờ
What of those moonlit nights, someone on the lookout
Khi áng mây thành thơ nhẹ gió đưa!
When clouds became buoyant poems sent by the wind
Theo tiếng đàn thuyền mơ tìm bến xưa
Following the guitar's sounds on a boat of dreams seeking a long ago dock

Một chiều mùa chiến chinh
One afternoon during war's season
Xuân ngát hương thanh bình say mối tình
Spring spreads a tranquil fragrance intoxicated with love
Khi ánh trăng về vui đời thắm xinh
When moonlight returned to a happy life of beauty
Bên dáng huyền thầm mơ lúc tuổi xanh!
By a jet-black figure inwardly dreaming of youthful days

Nhớ những phút sống bên nhau đêm nào?
Do you remember the minutes we lived by each other those nights?
Trăng quyến đôi tâm hồn dìu về đâu?
The moon charmed two souls taking them who knows where?
Nhớ những tiếng hát say sưa êm đềm
Remember the intoxicated, quiet singing
Tuy vắng xa nhưng lòng còn xao xuyến
Though I'm far away but my heart is still troubled

Nghẹn ngào niềm nhớ nhau
Choked with emotion, we long for each other
Thương xót ai trăng sầu bên mái lầu
Take pity upon someone in the gloomy moon by the roofs
Hay đớn đau vì câu "Chờ kiếp sau!"
Or feel pain because of the sentence "Wait until the next life"
Trăng úa màu lệ dâng ướt ngàn sao!
Fading moon, rising tears moisten a thousand stars.



TQ mới kể chuyện đi nghe ca sĩ Lệ Thu biểu diễn
cũng làm cho tôi nhắc đến giọng hát tuyệt vời này. Bên Mỹ tôi có sưu tầm nhiều băng có Lệ Thu hát. Tôi rất thích nghe Lệ Thu hát nhạc tiền chiến và nhạc Trịnh Công Sơn.

"Trở về bến mơ" đối với tôi thì là một bài ca rất đặc sắc những nét tiền chiến dù chắc bài ca này được viết thời chiến tranh. Tôi không rõ bài ca này đã được sáng tác ở khu kháng chiến (nhớ người ở đô thị?) hay được viết lúc tác giả dinh tê (và nhắc đến người còn ở vùng kháng chiến?). Nhưng nhất định đây là nhạc kháng chiến tiểu tư sản biểu lộ những cảm tình bị cấm. Tôi rất tiếc rằng lần duy nhất tôi được gặp ông Ngọc Bích tôi không hỏi về bài hát này.

Trong bài này Ngọc Bích chơi chữ rất thú vị - "nghẹn nào niềm nhớ nhau" - và đánh vần rất công phu (ngào - nhau - sầu - lâu - đau - câu - sau - màu - sao).

Giai điệu bài ca này rất hay - nghe thong thả, lơ lửng. Giọng hát của Lệ Thu thì rất trìu mến, ngọt ngào, đầy cảm xúc. Cao trào của bài ca này là lúc Lệ Thu hát "Hay đớn đau vì câu chờ kiếp sau" mình cảm thấy sởn gai ốc. Một hình ảnh vừa buồn vừa đẹp.

1 nhận xét:

Hoai Thu nói...

Lệ Thu hát nhạc đỏ cũng rất hay . Khoảng năm 1976, Nhạc sĩ Ngọc Chánh (ngừoi thực hiện chương trình Shotguns nổi tiếng ở Sài Gòn trước 1975) có sản xuất một băng nhạc cách mạng với các ca sĩ Sài gòn cũ như Lệ Thu , Hà Thanh , Thanh Tuyền , Hoạ Mi , Thái Châu , etc. Trong băng này Lệ Thu hát bản "Hà Nội niềm tin và hy vọng " và "Tự Nguyện" hay tuyệt vời . Theo tôi , không ai hát "Hà Nội niềm tin và hy vọng " hay hơn Lệ Thu