Trong ánh chớp cuối cùng của phận số
em đã kịp nhìn thấy anh.
In a final flash of destiny
I saw you just in time
Trong vòng quay không ngừng của phận số
em đã dừng lại đúng nơi anh
ôi thời khắc huy hoàng
Within destiny's ceaseless whirl
I stopped and stood where you were
ah a glorious moment
Em lặng lẽ nói cười
lặng lẽ nát tan
em thành lá, thành sương, thành lửa
Em lặng lẽ kêu gọi
Lặng lẽ cầu xin
lặng lẽ chờ mong
lặng lẽ vỡ òa thành lệ
I quietly speak, smile
quietly fall apart
I become leaves, become dew, become fire
I quietly call forth
Quietly ask a favor
quietly wait
quietly break into tears
Ôi thời khắc huy hoàng
Ah, a glorious moment
2.
Em đã mơ thấy anh trong đêm
cho tới buổi mai
I dreamt I saw you at night
up to the day's dawning
Rồi em mơ thấy anh khi em thổi cơm
khi em giặt giũ
Then I dreamt I saw you while cooking rice
while doing the wash
Em mơ thấy anh ngoài phố đông
qua những tán cây quen
qua những gương mặt người xa lạ
I dreamt I saw you on a crowded street
passing fulsome familiar trees
passing the faces of strangers
khi em cười vui
khi em hỏi ai đó một điều gì
khi trả lời ai đó một điều gì
khi em nói không,
khi em nói có
I dreamt I saw you while reading a book
as I laughed
as I asked someone a question
as I answered someone's question
as I said no,
as I said yes
Em chẳng kể cùng ai giấc mơ của mình
bởi có ai mà hiểu thấu, ngoài anh
người cũng hòa nhập với cuộc đời này bằng một giấc mơ
I won't tell anybody about my dreams
because nobody would understand them, except for you
somebody like you who blends with life through a dream
3.
Em là con chim khuyên
nép mình trên cỏ rối
mà tiếng hót đã ở lại trong bài ca của anh
I'm a silvereye
tucked into snarled grasses
whose warble remains in your song
Em là que diêm
nằm lặng
trong chiếc gạt tàn bằng sứ
mà ngọn lửa đã cháy sáng nơi đầu ngón tay anh
I'm the match
laying in silence
in the porcelain ashtray
whose flame once burned brightly at your fingertips
Em là con thuyền
úp mặt dưới rặng thông
mà biển
đã cùng anh xa vợi
I'm the craft
turned over beneath the ranks of pines
that the sea
along with you made distant
Luôn luôn bị ném trả lại
luôn luôn
em mơ thấy
Ngọn lửa
Tiếng hót
và Biển
Always tossed back
always
I dream
Flames
Warbling
and Sea
4.
Anh chan hòa trong tóc em
trong mắt em
trên vai em
trên đầu những ngón tay em
You bath in my tresses
in my eyes
upon my shoulders
upon my fingertips
Anh chan hòa trong nổi nhớ biển của em
trong giấc mơ một triền đồi vàng thắm hoa quỳ
You bath in memories of my ocean
in dreams of a mountain slope of flowered goldleaf
Anh chan hòa
trong giọt nước mắt im lìm
trong lời em không nói
You bath
in muted teardrops
in words I left unspoken
Anh chan hòa
trong nắng gió ngoài kia
trong cỏ cây
trong cơn mưa chiều muộn
You bath
in sunlight and wind from beyond
in vegetation
in tardy afternoon rain
5.
Một ngôi sao đã mọc bên trời
như giọt lệ
nơi đáy mắt giờ chia biệt
A star rose in the heavens
like a teardrop
in the depth of an eye at the moment of departure
Em ngoảnh nhìn khu vườn
nhìn vệt nắng lưu dấu trên tàn cây
tựa hồ ngấn nước
một ngày nào
tràn qua phố phường
tràn qua bờ bãi
niềm hân hoan vàng thắm
I cast my glance back toward the garden
see a long streak of sunshine, traces linger on the green canopy
that leans over a lake lined with water
one day
flooded past the neighborhood
flooded past the shoreline
an intense golden joy
Em ngoảnh nhìn
mặt biển đêm
những ngọn sóng dâng tràn như lửa
rồi dần tan
dần tan trên mặt cát
giấu mình trong giấc bình yên
I cast my glance back
ocean surface at night
wave crests surge upward like flames
then gradually subside
gradually subside upon the sand
hiding in a peaceful dream
Em ngoảnh nhìn lại con đường
ôi đã bao niềm vui
đã bao phiền muộn
đâu rồi mảnh trăng non trong vạt cỏ
đâu rồi bước chân qua lối hẹp
I cast my glance back at the road
ah, so much happiness
so many sorrows
where has the young moon's sliver in the lawn gone
where has the footfall past the narrow path gone
Em ngoảnh nhìn
Khuôn mặt em
trong tấm gương soi
như bức ảnh
của ngày thương mến cũ.
I cast my glance back
My face
in the mirror
like a photograph
of cherished days long ago
Cái vòng quay không ngừng là vũ trụ quay không ngừng. Trong tình trạng ấy "em" được dừng lại, được đứng ở một chỗ, ở nơi "anh." Người "em" xúc động quá - lặng lẽ nát tan, cầu xin, chờ mong,vỡ òa thành lệ. Em thành lá, thành sương, thành lửa.
Nỗi ám ảnh hay niềm ám ảnh? Là niềm ám ảnh chứ. Thổi cơm, giặt giũ, đọc sách thì "anh" hiện diện trong ký ức em. Hay em gây ra niềm ám ảnh cho anh. Que diệm - tức em mà "nằm lặng" gần như làm ngón tay "anh" bị đốt. Ngọn lửa làm ấm, làm cháy.
"Anh" cũng được "chan hòa" trong tóc, vai, ngón tay, biển, giọt nước mắt, lời không nói, nắng gió, cỏ cây, cơn mưa - tất cả là của em.
Cái đoạn thứ 5 thay đổi ý nghĩa của bài thơ này. Tôi dịch các đoạn 1 đến 4 với động tư thời hiện tại để làm cho sự việc được coi như là trực tiếp. Chữ "ngoảnh" có nghĩa là mình đã vượt qua một địa điểm nào rồi quay mặt và nhìn. Ngoảnh là quá khức. Một ngôi sao thành một giọt lệ. Vết nắng chỉ được lưu dấy - không còn làm cho mình được ấm. Sóng như lửa, lửa như sóng đều dần tan. Và người "em" này cũng ngắm lại chính mình của một hiện tại khác, có lẽ như mình là một con người khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét