6 tháng 1, 2020

Vẩn vơ (Aimless) - Nguyễn Bính

đã quyết không .... không .. được một ngày
I was determined not to ... not to ... for one day
Rồi yêu mất cả buổi chiều nay.
Then love wiped out the entire afternoon
Chiều nay bướm trắng ra nhiều quá!
This afternoon with so many white butterflies about!
Không biết chiều mưa hay nắng đây?
Who can tell whether there will be rain or shine

Lâu nay tôi thấy ở lòng tôi,
For a long time I've felt it in my heart
Như có tơ vương đến một người.
Like there's a tender bond with someone
Người ấy ... nhưng mà tôi chả nói.
That someone ... but I can't say it.
Tôi đành ngậm miệng nữa mà thôi.
I'm resigned to keep it bottled up inside.

Tôi quen ngậm miệng với tình xưa,
I've known how to keep an old love bottled up inside
Tình đã sang sông, đã tới bờ.
Love crossed the river, to the other shore
Tình đã trao tôi bao oán hận,
Love granted me so much spite
Và đem đi cả một thuyền mơ.
And took away a whole boat of dreams

Mơ có năm năm đã vội tàn,
Five years, the dream has quickly dispersed
Có nàng đan mãi áo len đan.
Of a lass always sewing a sweater, sewing.
Có nàng áo đỏ đi qua đấy,
Of a lass in a red tunic who went past there
Hương đượm ba ngày hương chưa tan.
Soaked in fragrance for three days, the fragrance hadn't dispersed

Mà hương đượm mãi ở hồn tôi,
But the fragrance forever saturated my soul.
Tôi biết là tôi yêu mất rồi!
I knew that what I loved had already gone!
Tôi biết từ đây tôi khổ lắm;
I knew that from then on I'd be wretched;
Chiều nay gió lạnh đấy, nàng ơi!
This evening the winds quite cold, ah lass!

Tất cả mùa đông đan áo len
All winter sewing a sweater
Cho người cho tất cả người quen.
For someone, for everyone we know
Còn tôi người lạ, tôi người lạ,
Yet I'm the stranger, the stranger
Có cũng nên mà không cũng nên.
Whether it should or shouldn't be.

Không có nhận xét nào: