27 tháng 12, 2020

Xin thời gian qua mau (Please Pass Swiftly, Time) - Lam Phương (1967)

Boléro

Buồn nào hơn đêm nay, buồn nào hơn đêm nay khi ngoài kia bão tố đầy trời.
Is there a sadness sadder than tonight, a sadness sadder than tonight when outside tempests fill the skies.
Từng cánh lá cuốn gió rơi vào lòng đêm thâu thương thầm mối tình Ngâu.
Each leaf twists in the wind, falling into the long night secretly pitying an unconsummated love.
Ngày về ôi xa quá, cánh nhạn còn miệt mài trong nắng hồng mê say.
The day of return, oh so far off, when the wild goose is absorbed in intoxicating rosy sunlight.
Lạc bầy chim chíu chít hai phương trời cách biệt đêm chờ và đêm mong.
Astray from the twittering flock, two separate horizons, nights waiting, expectant nights.

Ta đã quen, quen từng hơi thở quen tiếng cười và sóng mắt đưa tin.
I've known, known breaths, known laughter, shining expressive eyes.
Tám mùa đông cây rừng khô trụi lá, chưa bao giờ một phút sống xa nhau.
Eight winters, dried jungle trees bare of leaves, never yet a minute living far from each other.
Thương những đêm trăng tà soi xóm vắng, đưa nhau về anh viết thành bài ca.
Regretting evenings, the setting sun shining on the deserted village, leading each other home I've written out a song
Thương những khi trưa hè nghiêng nắng đổ hắt hiu buồn tiếng võng nhè nhẹ đưa.
Regretting summer noon's sunlight at an angle streaming, the gentle sounds of a rocking hammock.

Buồn nào hơn đêm nay, buồn nào hơn đêm nay khi tình xuân đã úa bụi đời.
Is there sadness sadder than tonight, sadness sadder than tonight when love in its spring dries into life's dust.
Nhiều lúc muốn trách móc hay giận hờn vu vơ chỉ làm phí ngày thơ.
Many times I want to blame or resent for no reason but it's only wasting innocence.
Dù rằng sau mưa bão, gió hiền hòa lại về vẫn thấy lòng hoang vu.
Though after the rainstorms, gentle breezes return to desolate heart.
Cuộc đời là hư vô bôn ba chi xứ người khi mình còn đôi tay.
Life is nothingness and ambition only an alien land when we still have a pair of hands.


Được gặp Lam Phương một lần năm 2003 tôi đã được làm quem với một người thật thả và cởi mở. Rất có thể ông là nhạc sĩ tiêu biểu nhất của nền ca nhạc Việt Nam Cộng Hòa.

Đức Minh ca bài hát "Xin thời gian qua mau" cho hãng dĩa Sóng Nhạc 1007/2175 năm 1967.


Không có nhận xét nào: