Mi nghe chăng? Hỡi ai tham mùi phú quý quên non sông!
Have you heard? Hey you greedy for riches and honors who have forgotten our mountains and rivers
Hãy nghe đây lời tra vẫn muôn năm sao nỡ đành đem người ngoài quốc ác tâm xâm chiếm quê hương nhà sát tàn nôi giống.
Listen to a response of ten thousand years how could you bring foreigners to invade the homeland and murder the race.
Loài bán nước loài buôn dân lài phản quê hương.
Those who sell out the country, sell our the people have betrayed the homeland
Nguyền rửa tên bọn mi nhớp nhơ muôn đời.
Curse your vulgar names forever.
Người xưa trách mắng ngươi.
People since long ago will blame you.
Người sau oán ghét ngươi.
People after this will hate you.
Dân Lạc Hồng nguyền rửa.
The Red Tribe will curse you.
Loài tham phản giồng nòi.
The greedy who betray the race.
nguồn:
Độc Lập (2 tháng 9 1946), 4.
Bài ca này không có trong tập nhạc nào của nhạc sĩ Lưu Hữu Phước kể cả quyển
Lưu Hữu Phước: Sự nghiệp âm nhạc (Nhà xuất bản Trẻ, 1998) với 842 trang và 128 ca khúc. Thực ra bài ca này quá ngắn và không xuất sắc. Nhưng được đăng trên trang báo
Độc Lập thì "Mắng Việt gian" đắp một nhu cầu chính trị nào đó.
Cái vấn đề là lúc bấy giờ thì vẫn còn những người Việt không theo Việt Minh, vẫn làm việc với Pháp. Theo lời ca thì lý do là họ "tham mùi phú quý," họ bị mua chuộc. Chắc là có người như thế. Một điều chắc chắn nữa là cũng có những người muốn một nước Việt độc lập tự do nhưng không theo lối của Việt Minh. Tôi cũng nghĩ rằng có những người thích nền văn minh của Pháp đem đến Việt Nam và thích sống theo kiểu đó (nhất là vì họ cũng được hưởng một đời sống tốt đẹp và đàng hoàng - như thế cũng có thể coi như bị mua chuộc?)
Với lời ca này thì "phản quê hương" có nghĩa là "phản Việt Minh." Có trắng và có đen. Rất rõ rệt. Nếu cứ chọn màu đen thì người ngàn xưa và người tương lai sẽ biết và ghét mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét