24 tháng 4, 2019

Mùa mưa đi qua (The Monsoon Season Has Passed) - Du Uyên (Hà Phương - 1967)


Tôi dìu em về đường về nhà em qua phiến đá xanh xao.
I'll guide you back to the road home, past pale stones
Con đường buồn hun hút mắt em sâu, mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa Ngâu.
A sad long road, your eyes deep, blinding rain pouring like a sudden downpour

Tôi dìu em về, đường về nhà em mưa ướt lá trên cao.
I guide you home, on the road back to your house rain soaks the leaves high above
Lưng đồi buồn, heo hút gió kêu ca, mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa sa.
Sad hillside, remote moaning wind, blinding rain pouring like a downpour

Mưa tuôn trên lá khô mòn.
Rain ceases upon dry worn-out leaves
Mưa rơi trên bước em về, mưa như nước mắt đêm nào, mưa lem mất gót son rồi mưa ơi!
Rain falls up your footsteps back home, rain like tears any night, rain dirties her clean heal, oh rain!

Tôi dìu em về, đường về nhà em, mưa lất phất mưa bay.
I'll guide you back to the road home, the rain drizzles and sprays
Con đường buồn hun hút đá xanh xao, mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ trên cao.
A sad long road, pale stones, blinding rain like it's pouring from above.


"Mùa mưa đi qua" là tác phẩm số 90 của lượt ấn phẩm 1001 Bài Ca Hay.  Bài ca này xuất bản năm 1967 được ca sĩ Hà Thanh giới thiệu.


Lời ca này cũng đơn giản, nhưng có những chi tiết thật hay.  "Lưng đồi cao" với gió "heo hút" mô tả miền Tây Nguyên không?  Có cây to che mình - "mưa ướt lá trên cao."  Đây là một cơn mưa ngắn vì "lá khô mòn?" Nhưng mưa này mưa tiếp "rơi trên bước em" là "như nước mắt đêm nào."  "Mùa mưa đi qua" chỉ là ước mơ.  Cơn mưa kéo dài "lem mất gót son rồi."

Mùa mưa là chiến tranh.  Chiến tranh sẽ qua, nhưng năm 1967 "mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ trên cao."

Không có nhận xét nào: