Hôm nay đây còn vui trông thấy nhau bên tiếng ca tiếng đàn vượt trời cao,
Today still we're happy seeing one another next to singing and playing that goes past the high skies
Lời vui thắm thiết đưa trao như khi mới gặp nhau;
Happy, intimate words delivered like when we had just met;
Nhưng anh ơi ngày mai ta cách xa:
But dear, tomorrow we'll be far apart:
Anh kinh đô tôi phải về miền xa.
You in the capital city, I've got to go to a place faraway.
Biệt ly ai khéo gieo chi lên bao mái đầu xanh!
Farewells, who cleverly casts them upon so many young heads!
Nhớ hàng phượng thắm ven đường mỗi lúc chiều buông tan tác rơi cài lên mái tóc xanh
I remember the rows of vivid poincianas along the road every evening drooping, scattering, falling, sticking to young foreheads
Với bóng dáng ai chiều ấy nâng niu tà áo biết nói gì khi chia ly.
With someone's shape that evening, caressing a shirt flap, what is there to say when departing
Anh nghe chăng ngoài kia hoa vẫn rơi bên xác hoa âu sầu vì tả tơi,
Can you feel it, out there flowers are still falling, aggrieved dead petals because they're tousled
Ngàn ve buông tiếng nỉ non như thương cho người đi
Thousands of cicadas release their complaints like pitying the one leaving
Thôi chia tay cạn ly vui chúc đi.
That's all, separate and empty the glass of happiness.
Ta chúc nhau những gì đẹp lòng nhau.
Let's wish each other each whatever brings satisfaction
Dù thời gian có phôi pha ta không bao giờ quên.
Though time fades, we'll never forget
nguồn: Lam Phương, "Ngày tạm biệt," (Sài Gòn: Nhà xuất bản Tinh hoa Miền Nam, 1962).
Thanh Thúy ca "Ngày tạm biệt" - Việt Nam M 3313-14
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét