2 tháng 8, 2009

Ra ngõ mà yêu (Out The Lane, Loving) - Trần Tiến (1999?)

Yêu nhau, ra ngõ trông chờ, xa mờ xa mờ áo nâu
In love, out the lane waiting, far off dimly seen, a brown blouse
Yêu nhau, bão tố mưa nguồn, vui buồn vui buồn có nhau
In love, through tempests and mountain rain, in happiness and sadness having each other
Trao nhau khăn mới vừa thêu.
We give each other newly embroidered shawls
Thương nhau trao nhau hơi ấm đầu tiên
Loving, we give each other our first warm breaths
Cho trăng tròn hoa nở tình đầu.
So the moon’s circle forms, flowers bloom a first love

Xa nhau, ra ngõ một mình, lá rụng sân đình vắng tênh
Far apart, out the lane alone, leaves rustle in the empty temple yard.
Xa nhau, lửa cháy than hồng, cho người đứng ngồi ngóng trông
Far apart, fires burn, rosy coals, standing, sitting alone looking for him/her
Xa nhau ruợu đắng gừng cay.
Far apart, wine’s bitter, ginger’s hot
Xa nhau trao nhau áo cũ cỏ may
Far apart give each other an old jacket, blades of grass clinging
Cho vơi đày thương nhớ, đợi chờ
To fully long and wait.

Chia tay, ngả nón qua cầu, thôi đành duyên nợ kiếp sau
Separated, tipping our hats as we pass crossing the bridge, accepting that we can only be together next life
Chia tay, chẳng nói nên lời,
Separated, unable to even say a word
Tiễn người bèo dạt mây trôi
Seeing him/her off duckweed piles up, clouds fly along.
Chia tay đỏ mắt bầm môi.
Separated, eyes red, bruised lips
Đưa nhau sang sông duyên lỡ đành thôi
Leading each other across the bridge, love unrequited nothing more
Ta soi đèn cho tỏ lối người về
I’ll shine the light to show you the way home.


Sao mà ca khúc Trần Tiến hay thế? Tất nhiên ông mượn nhiều nét dân gian sẵn có. Ca khúc này cũng sống trong một bối cảnh xã hội không biết còn hay không? Ông cũng sử dụng đến một đề tài có thể bị coi là thông thường là chuyện tình yêu dở dàng. Hai người nên lấy nhau, không được lấy nhau; để an ủi nhau họ sẽ nuối tiếc đến kiếp sau. Để làm cho càng khổ hai người ấy phải gặp mặt nhau hằng ngày trong vũ trụ nhỏ của một thôn quê. Và phải làm lơ như hai người không có cảm tình nào với nhau.

Phong cảnh của ca từ này rất là Kinh Bắc, nhưng nói đại khái hơn ca từ này là rất là ca dao. Có bao nhiêu chúm bốn từ - một số từ dân gian ra (ruợu đắng gừng cay, bèo dạt mây trôi). Có lẽ hình ảnh đẹp nhất, lãng mạn nhất là là bốn từ cuối: "tỏ lối người về."

Nghe nhạc ở đây
.

1 nhận xét:

Unknown nói...

Nghe mà xúc đồng quá