29 tháng 9, 2021

Biển nhớ (The Sea Remembers) - Trịnh Công Sơn (1962-3)

Ngày mai em đi biển nhớ tên em gọi về
Tomorrow you'll go, the sea remembers your name called back
Gọi hồn liễu rũ lê thê 
Calls long fronds of a willow's soul
Gọi bờ cát trắng đêm khuya
Calls white midnight's sand dunes
Ngày mai em đi đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Tomorrow you'll go, hills and mountains recline in anticipation
Sỏi đá trông em từng giờ 
Broken stones watch you hour by hour
Nghe buồn nhịp chân bơ vơ 
They listen sadly to the pace of your forlorn footfall

Ngày mai em đi biển nhớ em quay về nguồn 
Tomorrow you'll go, the sea remembers as you turn back to the source
Gọi trùng dương gió ngập hồn 
Calls the high seas, winds flooding your soul,
Bàn tay chắn gió mưa sang 
Arms shield you as wind and rains come over
Ngày mai em đi thành phố mắt đêm đèn mờ 
Tomorrow you'll go, the city's night eyes and golden lights
Hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn 
A random soul, shoulders recline, call sadly
Nghe ngoài biển động buồn hơn
Listening out on the high seas, it's sadder still.

Hôm nào em về bàn tay buông lối ngỏ 
One day when you return, your arms will release an open path
Đàn lên cung phím chờ sầu lên đây hoang vu 
The guitar's notes ascend, awaiting sadness rising up here to the wilds

Ngày mai em đi biển nhớ tên em gọi về 
Tomorrow you'll go, the sea remembers your name called back
Triều sương ướt đẫm cơn mê 
Tides of fog soak in passion,
Trời cao níu bước sơn khê 
High skies cling to the steps of mountains and streams
Ngày mai em đi cồn đá rêu phong rủ buồn 
Tomorrow you'll go, hillocks of moss-covered stones invite sadness
Đèn phố nghe mưa tủi hờn 
Streetlights feel the vexed rain
Nghe ngoài trời giăng mây tuôn 
Listen outside to the sky spreading clouds in downpour

Ngày mai em đi biển có bâng khuâng gọi thầm 
Tomorrow you'll go, subdued, the sea sorrowfully called,
Ngày mưa tháng nắng còn buồn 
A day's rain, a month's sunshine stays sad,
Bàn tay nghe ngóng tin sang 
Arms feel expectant for coming news.
Ngày mai em đi thành phố mắt đêm đèn vàng
Tomorrow you'll go, the city's night eyes and golden lights
Nửa bóng xuân qua ngập ngừng 
Spring in half shadow haltingly passes,
Nghe trời gió lộng mà thương.
Listening to the rising winds and pity.

Em đi. Ngày mai. Từ vùng biển trong thiên nhiên đến chỗ khác (thành phố?). Biển là thiên nhiên. Sỏi đá, núi, mưa và gió cũng thế. Em không đi trong khoảnh khắc, em đi trong thiên thu.  Thiên nhiên là thiên thu.  
Nhưng bài ca này cũng thuộc về một thành phố ban đêm với đèn mờ, đèn vàng.  Nỗi buồn trong bài ca là chuyến đi từ thiên nhiên vào thành phố.

Lời ca Trịnh Công Sơn hay có chữ "nghiêng." "Núi nghiêng đợi chờ" và "hồn nghiêng vai." Nghiêng là cúi xuống trước một hành vi nào đó.  Bàn tay có vai trò tốt trong bài ca này.  Bàn tay bảo vệ - "chắn gió mưa." -Bàn tay cho thả - "buông lối ngỏ." Bàn tay cũng ôm chặt - "nghe ngóng tin sang."


Xuân Thu ca cho hãng Việt Nam năm 1966 là người đầu tiên thâu bài ca "Biển nhớ."

Không có nhận xét nào: