6 tháng 6, 2016

Quán nửa khuya (Inn At Midnight) - Tuấn Khanh và Hoài Linh (1961)

Quán nửa khuya đèn mờ theo hơi khói, trút tâm tư vào đêm vắng canh dài quãng đời tôi: 
Inn at midnight, dim lights like the smoke, pouring forth thoughts to the empty night through the long watch of this stretch of my life
"Tầu đêm vắng không người"vẫn lặng trôi.
"The empty train with no one" still quietly rolls.
Tôi là người tha hương đi bốn phương 
I'm a person from other parts travelling anywhere
Anh là người quân nhân vui gió sương, 
You're a soldier happy in the wind and fog,
Câu chuyện tâm tình vui theo khói bay. 
Stories of happy feelings like flying smoke.
Tay cầm tay.
Hand in hand.

Nói bạn nghe từ khi say viễn xứ gót chân in ngàn muôn lối sông hồ, áo sờn vai tìm đôi mắt u hoài bóng hình ai.
I tell you that since I've had a passion for distant lands, my feet had made a million trails along rivers and lakes, frayed shirt on my shoulders looking for a pair of gloomy eyes, someone's image
Hoa nào mà không phôi pha sắc hương
There's not a flower that doesn't lose its color and fragrance
Ân tình nào mà không gây vấn vương
There's no kindness that doesn't rouse a fascination
Lê đôi gót trên khắp chốn ngàn phương để tìm thương.
Heels dragging throughout locales to find feelings

Dĩ vãng tìm đâu thấy như bóng mây chiều đang lững lờ theo gió bay.
Where is the past, it feels like the shadow of evening clouds suspended, following the blowing winds.
Cố xóa tình xưa ấy ngân tiếng tơ chùng để tìm quê hương đắng cay.
Try to erase that olden love, vibrate slackened silk strings to look for a bitter homeland
Muốn nhắn nhủ thời gian ai mãi phong trần để đi tìm hương cố nhân.
Want to remind time that someone is always in the elements looking for the fragrance of an older lover
Áo trắng màu sương gió ngưng gót xuôi ngược để tìm về nơi bến mơ.
A white blouse, fog and wind stop the heel from turning back to return back to the dream's dock.

Quán nửa khuya, bạn tôi chia tay nhé nhớ nhau chăng là mỗi lúc đêm về,  xiết chặt tay để ghi phút phân kỳ tiễn người đi.
Inn at midnight, my friend lets separate, remember each other whenever night returns, clasp hands tightly to record the moment of parting, seeing someone off
Sa trường anh lại đi vui gió sương
At the battlefield you go happily into wind and fog
Sông hồ gợi trong tôi bao luyến thương
Rivers and lakes arouse in me so much affection
Tôi ghi nhớ giây phút ấy nào nguôi bạn đường ơi.
I record the moments, could they ever subside, my friend on the road.

nguồn: Tuấn Khanh và Hoài Linh, "Quán nửa khuya," (Saigon: Tinh Hoa Miền Nam, 1971) [in lại]

Duy Khánh ca "Quán nửa khuya," đĩa Tân Thanh 4-861, thâu năm 1961

Thời Việt Nam Cộng Hòa thời thời chiến suốt.  Quân nhân tình cờ gặp kẻ bụi đời.  Hai người đều sống xa nhà.  "Quân nhân vui gió sương" nhưng chắc kẻ giang hồ cũng thế.  Nghĩa là hai người bạn mới quen cũng thích phiêu lưu.  Như vậy việc nhập quân được thích thú nhiều hơn.

Đoạn điệp khúc là cao điểm của bài ca này.  Nhưng kẻ giang hồ "tha hương" vì "dĩ vãng," vì một cuộc tình không thành.  Người ấy muốn "Cố xóa tình xưa ấy."  Hai bạn mới tâm sự về điều đó. Thực sự bài ca cho người nghe biết rất ít về người lính này.  Có lẽ lúc nhập ngũ là lần đầu tiên người lính ấy được xa nhà, được gặp những người mới lạ.

Không có nhận xét nào: