13 tháng 2, 2021

Giọng ca dĩ vãng (A Voice in the Past) - Bảo Thu (1967)

bolero

Ngày xưa mỗi lần em buông tiếng hát.
Days past, every time you raised your voice in song
Thì anh, tay phím nắn nốt cung đàn.
I with fingers on the frets carefully wrote the notes
Từng nhịp nhặt khoan anh ru hồn theo tiếng tơ, nhẹ dìu lời ca em thăng trầm theo từng lúc, và rồi hờn yêu em mỗi lần em hát sai, em nũng nịu cười nói: "sai là tại anh."
The beats slow down and accelerate, lull the soul with silken sounds, gently the words you sing rise and fall in time, irked whenever you sing wrong, you coax me laughing: "that was your mistake."

Nhưng em nuôi mộng ước về tương lai hoa mai giăng ngập nẻo đường em đi, rồi em đành chối tiếng giao hoà, từ ly là khúc hát đau lòng sầu muôn lối.
But you nurture a future dream, apricot flowers that engulf the road you've taken, so you are resigned reject sounds of amity, separation is heartache's song, sadness everywhere.
Ai đang xây mộng gác vàng cao sang?
Who builds a golden, noble dream?
Ai đem cung nhạc tiếng đàn gieo hoang?
Who brings the wild notes of a guitar?
Lời ca ngày đó đã xa rồi, mà sao còn chuốt mãi cung đàn vọng về tim.
The lyrics of that day have past, but why do they still burnish the guitar's notes that resound to the heart.

Giờ đây mỗi lần em buông tiếng hát.
Now, every time you raise your voice in song.
Thì ai thay thế nắn phím cung đàn?
Who will substitute, to press the guitar's frets?
Từng nhịp nhặt khoan ai sẽ dìu theo tiếng em?
The rhythms slowing and quickening, who will support your voice?
Và lời hờn yêu em nay còn như ngày trước?
And your irked and charmed words, are they like before?
Và rồi tại ai trong mỗi lần em hát sai?
And so, who was it who made you sing wrong every time?
Cung lỡ giây chùng, mấy ai đàn đừng sai?!
Mistuned notes and slackened strings, who wouldn't play it wrong?


Bảo Thu, "Giọng ca dĩ vãng" (Saigon: Tiếng K Thời Đại, 1967).


Giao Linh ca "Giọng ca dĩ vãng" trên đĩa hát Sơn Ca 9.

Không có nhận xét nào: