20 tháng 11, 2018

Đoạn tuyệt (Breaking Up) - Phượng Linh (1964)

Một mai em có đi lấy chồng.
One day you'll go take a husband.
Vòng tay ân ái thay hình bóng.
Loving arms take the place of a shadow.
Xác pháo tươi hồng như trái tim êm ái trao lòng tôi vết thương.
Spent, rosy fireworks, like a calm heart, grant my heart a wound
Em biết chăng em?
Do you know that, dear?

Một mai đôi ngả xa cách rồi.
One tomorrow, two directions, now we're far apart.
Người say duyên mới quên thề ước.
Someone intoxicated by a new love forgot their vows.
Xin chiếc khăn nồng hương cố nhân, đôi mắt em màu xanh ái ân để nhớ muôn đời.
Please give me the perfumed scarf of my old love, your affectionate blue eyes to remember always.

Nước non còn đó, người sao chóng quên bao lời xưa ước hẹn nhau?
With the mountains and rivers still there, how could someone quickly forget so many of our promises
Bốn phương trời mây, còn đâu nữa ngày vui hòa khúc ca xum vầy.
At the four horizons there are clouds, yet where are happy days harmonized with a song of reunion

Nào ai lấy thước đo tất lòng.
Who can buy a yardstick to measure a heart
Tình như mây khói trên làn sóng.
Love is like mist on the waves
Anh sẽ đi tìm trong lãng quên nhưng cố quên lại càng nhớ thêm vì trót yêu rồi.
I will seek in forgetfulness, but will try to forget as I remember further because I'm at love's end.

nguồn: Phượng Linh [Nguyễn Văn Đông], "Đoạn tuyệt," (Saigon: Diên Hồng, 1964)



Không có nhận xét nào: