ba chảy bảy dừng
thrice flows, seven stops
máu ngập ngừng đâu đó
blood hesitates somewhere
tim như cá mắc cạn
my heart's like a fish in a drought
hớp khan từng ngụm thời gian khô rát
parched, gulping each mouthful, time scorching
tay nắm khói cũng mỏi
hands grasping at the steam also wear out
đất rối níu chân mình dấp dúi
scattered earth ensnares my feet they stumble
héo lan ra từ mắt héo đến héo hắt
parched spreading from parched eyes to parchedness
ứ hự nổi trôi giữa dòng phập phồng
a harrumph bobs about in the heaving current
những cái lá nuột mềm trên những triền đồi xa xôi
soft and glossy leaves upon a distant hillside
cũng làm tổn thương tôi
wound me as well
Nguồn: "Lại một chùm kinh hãi," Sầu Riêng blog
Trà / chè có ý nghĩa lớn trong đời tôi vậy tôi dịch thở bài thơ ngắn này. Phải nói là được say trà một chút thì tôi mới thấy sướng (tôi đang thưởng thức một chén trà đen). Đọc bài thơ thì nghĩa là như nghiện trà sao? Thật là kỳ diệu nếu nghĩ đến hiệu lực của một vài "lá nuột mềm."
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét