Tôi vừa đọc xong quyển Scars of Indepedence: America's Violent Birth [Vết sẹo của độc lập: Sự ra đời bạo lực của nước Mỹ] của Holger Hoock (New York: Crown, 2017). Giáo sư Hoock là một nhà sử gốc Đức, như vậy ông được nhìn lịch sử Mỹ từ bên ngoài.
Đối với tôi, đây là lần đầu tiên tôi thấy một nhà sử coi chiến tranh cách mạng Mỹ như một cuộc nội chiến. Lúc bấy sống ở Mỹ có hai phe chống lại nhau là phe patriots [ái quốc] và phe loyalists [trung thành - nghĩa là trung thành với đề quốc Anh]. Phe patriot đồng hơn phe loyalist, nhưng cả hai đều là lực lượng đáng kể.
Cuộc chiến tranh này cũng có sự tham gia của nước khác. Tất nhiên nhóm loyalist là đồng minh của nước Anh và bên ấy cũng được đấu tranh chung với lính thuê của vùng Đức quốc và người da đỏ của bộ lạc Iroquois. Nhóm patriot được sự bảo trợ của đề quốc Pháp. Cuộc chiến này phụ thuộc vào một chiến tranh toàn cầu có sự tham gia của nước Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Hoa Lan, Ấn Độ và Nam Dương.
Trong sách của ông Hoock điều nổi bật nhất đối với tôi là hai phe chung một dân tộc, chung một giòng máu đánh nhau một cách khốc liệt - họ giết nhau, tra tấn nhau, chiếm tài sản của nhau một cách ác liệt quá.
Ở nhà trường và trong trí nhớ chung của dân Mỹ, chúng tôi chỉ nhớ đến tính cao thượng của các cha thành lập nước Mỹ [founding fathers]. Ý chí tìm đến tự do và độc lập của các vị ấy cũng rất đáng quý. Ở nhà trường và sách sử cuộc chiến tranh này là một cuộc cách mạng, một một chiến để giành độc lập và chống một đề quốc. Nhưng ở đằng sau có người Mỹ không chung một lý tưởng đánh và giết nhau một cách khinh khủng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét