Buồn vào hồn không tên, thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đời
A nameless sadness enters my soul, I awaken in the middle of the night recall a story of long ago when I came of age
Đường phố vắng đêm nao quen một người mà yêu thương trót trao nhau trọn lời..
On empty roads that night, I came to know someone, we loved each other giving our word completely
Để rồi làm sao quên? Biết tên người quen, biết nẻo đi đường về
So then how could I ever forget, knowing her name, knowing each twist of the road home.
Và biết có đêm nao ta hẹn hò để tâm tư những đêm ngủ không yên ..
And knowing there was a night when we met to share our innermost feelings, a night of restless sleep.
Nửa đêm lạnh qua tim giữa đường phố hoa đèn
Late night, cold crosses the heart, in the middle of lamplit streets
Có người mãi đi tìm, một người không hẹn đến mà tiếng bước buồn thêm ..
There's someone searching for another who has made no promise to arrive, each foot step growing sadder
Tiếc thay hoài công thôi phố đã vắng thưa rồi
Regrets are only in vain, the road has already emptied
Biết rằng chẳng duyên thừa để người không gặp nữa về nối giấc mơ xưa
Knowing that there's no spare love destined so she won't meet any more, back to that dream of long ago.
Ngày buồn dài lê thê có hôm chợt nghe gió lạnh đâu tìm về
Sad days drag on, one day I suddenly hear a cold wind return
Làm rét mướt qua song len vào hồn, làm khô môi biết bao nhiêu lần rồi..
Frigid, it squeezes through the soul's window, having dried out my lips so many times before
Đời còn nhiều bâng khuâng có ai vì thương góp nhặt tâm tình này
Life still holds much more sadness, is there anyone who, because of affection, has accumulated these feelings,
Gửi giúp đến cố nhân mua nụ cười và xin ghi kỷ niệm một đêm thôi...
I send them to help my old love buy a smile and ask to jot down the memory of a single night.
nguồn: Trúc Phương, "Nửa đêm ngoài phố" (Sài Gòn: Diên Hồng, 1961).
Đây là bài ca thành phố, thành thị - "đường phố hoa đèn" - vào cuộc tình cũng là cuộc tình thành thị. Đêm là yếu tố chính của bài ca này. Đêm nhớ, đêm lạnh, đêm ngủ không yên. Cuộc tình này cũng là cuộc tình đêm.
Đêm vắng, đêm yên thì mình không có việc làm, không có người khác để nói chuyện. Như vậy bị ám ảnh về sự kiện quá khứ mình.
Lạnh và rét nhiệt đới không giống lạnh rét bình thường. Nói là "gió lạnh đâu tìm về
/ Làm rét mướt qua song len vào hồn" thì không hẳn là thời tiết. Buồn nhớ này là do hồi tưởng chứ phải là khí hậu.
Bài ca này không nói cụ thể tại sao hai người tình bị chia lìa. Có vẻ như cuộc tình này cũng là một cuộc tình nửa đêm? Một cuộc tình không được bố mẹ ưng ý? Như vậy một ngày đã đến - hai người phải đi theo một hướng đi khác. Nhưng đêm khuya là một thời gian hấp dẫn, thích thú và đầy ma lực. Tất nhiên đây là những giây phút khó quên nhất. Mất liên lạc với người tình cũ thì chỉ có thể còn được mong "giúp đến cố nhân mua nụ cười" mà thôi.
Thanh Thúy ca cho Dĩa Việt Nam M.3312 (năm 1960-1?)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét