1
Từ địa ngục này thăm thẳm chín tầng sâu
From this hell, very far, nine deep circles
Biết bao con người không chịu qùy gối gục đầu
So many people have refused to get on their knees and bow their heads
Từ địa ngục này thương tình sông núi biển dâu
From this hell, compassion of rivers and mountains when land and see change places
Giòng nước mắt rơi lòng quặn đau căm hờn sôi tim ứa máu
A stream of tears fall, heart bent in pain, hatred seethes in a heart overflowing with blood
2
Ngày dằng dặc buồn như dài đến ngàn thu
A sad endless day, like the length of a thousand autumns
Xót thân lưu đầy thêm căm hờn lũ giặc thù
A suffering body in exile with more hatred for the enemy thugs
Từ địa ngục này mong chờ ánh sáng ngày mai
From this hell, awaiting tomorrow's light
Lòng tha thiết tin vào tương lai dù xà lim tăm tối như đêm dài
An eager heart believing in the future though the prison cells dark like a long night
Nghe vang đêm đêm tiếng hát hận sầu mơ ngày Việt Nam hết khổ đau
Every night hear the resounding voice, bitter and melancholy, dreaming of a day when Vietnam has no more hardship
Dư âm vang xa, tiếng hát nghẹn ngào qua hành lang bay vút lên cao
The echo spreads afar, singing choked with emotion passes through corridor rushing up high
Nghe vang đêm đêm tiếng hát hòa bình
Every night hear the resounding voice of peace
Bao giờ mộng tan lũ cuồng chinh
When can I dream to break up the warmongers
Nghe vang đêm đêm tiếng hát nguyện cầu thanh bình trở về quê hương yêu dấu
Every night hear the singing, praying for peace to return to the beloved homeland.
3
Từ địa ngục này xin gửi thế giới tự do tiếng ca hy vọng tâm tư nguyện ước hẹn hò
From this hell, please send the world through hopeful singing, wishing for a promise
Từ địa ngục này xin gửi nỗi nhớ niềm thương rồi đây xóa tan hận quê hương lòng nung sôi ý chí quyết cường
From this hell, please send this longing then abolish hatred at home, hearts seethe with powerful, determined will.
viết ở Chí Hoà, 12/1981
nguồn: Vũ Đức Nghiêm, Tình ca & Ngục tù ca (San Jose, CA: Vu Duc Nghiem, 1991).
Duyên Anh viết về tù Chí Hòa trong quyển Nhà Tù: Hồi ký (Los Alamitos, CA: Xuân Thu, 1987). Ông ước mà ông đã được như các sĩ quan và được đi trại cải tạo. Nhà tù tội tề hơn trại cải tạo. Trại cải tạo rộng và thoáng hơn. Lao động hay hơn ngồi một chỗ trong bóng tối nóng nực ("xà lim tăm tối như đêm dài").
Tôi chưa biết chính xác tại sao Vũ Đức Nghiêm bị đưa và tù Chí Hòa. Tôi chỉ được đọc rằng "Sau vụ biến động Hàm Tân, Nhạc sĩ [Vũ Đức Nghiêm] bị C[ộng] S[ản] nghi ngờ là một trong những “đầu não” và đưa về Chí Hòa biệt giam" (nguồn: Hoàng Lan Chi, "Giới thiệu 'Vũ Đức Nghiêm, Anh Tôi' của Vũ Trung Hiền," Hoàng Lan Chi [blog] 16 tháng 7 2011).
Bị kỷ luật nặng như thế nhưng "không chịu qùy gối gục đầu" với "lòng quặn đau căm hờn sôi tim ứa máu." Đây là một bài ca đầy cảm xúc - "nước mắt rơi," "buồn," "hận sầu," "nghẹn ngào." Nhưng vẫn "tha thiết," "vang tiếng hát hoà bình," và "tiếng hát hòa bình." Vũ Đức Nghiêm theo đạo Thiên Chúa như vậy ông tựa vào niềm tín ở Chúa. Ông "nghe vang đêm đêm tiếng hát nguyện cầu thanh bình trở về quê hương yêu dấu."
Điều nổi bật ở xà lim là thời gian. "Ngày dằng dặc buồn như dài đến ngàn thu." "Ánh sáng" là của một "ngày mai" xa lắm.
Ông ao ước "thanh bình," và "xóa tan hận quê hương." Có "lũ giặc thù" và "lũ cuồng chinh," làm sao có "thanh bình," làm sao mà "xóa tan hận quê hương." Hận thù và hòa bình rất khó đi với nhau. Nhưng trong ngục tù tăm tối nóng nực thì "lòng nung sôi ý chí quyết cường."
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét