Với bàn tay ấy ở trong tay,
Tôi đã nguôi quên hận tháng ngày,
Một tối trăng cao gieo mộng tưởng
Vào luồng gió nhẹ thẩn thơ bay;
-- Một tối vòm trời chẳng bợn mây,
Cây tìm nghiêng xuống nhánh hoa gầy,
Hoa nghiêng xuống cỏ, trong khi cỏ
Nghiêng xuống làn rêu; một tối đây.
Những lời huyền bí bốc lên trăng,
Những ý bao la tỏa xuống trần,
Những tiếng ái tình hoa bảo gió,
Gió đào thỏ thẻ bảo hoa xuân. --
Bóng chiều đi vụt. Bỗng, đêm nay,
Tôi lại đa mang hận tháng ngày.
Dưới ánh trăng cười, tôi kiếm mãi
Dấu bàn tay ấy ở trên tay.
nguồn: Phong Hóa 158 (18 tháng 10 1935), tr. 9.
With those hands in mine,
Assuaged, I forgot the regrets of the long months,
A night, the moon high above, casting fanciful dreams
Entering the light breeze that blew idly by;
-- One night heaven's vault unsullied by clouds,
Trees looked on, bending down slender floral branches,
Flowers bent down to the grass, while grass
Bent to the moss; one night it was.
Inscrutable words evanesce toward the moon,
Vast thoughts scatter down to this mortal realm,
Loving sounds proclaimed by flower to breeze,
The breeze uproots, pleasantly proclaims to the spring flower. --
Evening shades take flight. Suddenly, tonight,
I'm preoccupied with regrets of long months.
Under smiling moonlight, I ever seek
The trace of those hands in mine.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét