Vậy nhé
So, alright
hãy dừng lại tại đấy mà nghe
stop over there and listen
nó ở cuối chặng đường
it's at the end of that stretch of road
thân thể gầy còm vì chay tịnh
a body made frail by asceticism
mỏng, nhàn nhạt, sạch bong như chú mèo trung tính
delicate, bland, spotless like a neutered cat
trộn lẫn vào những muộn phiền luyến ái của ta
blended with our love's sorrow
Vậy nhé
So
hãy nheo mắt gật đầu chấp nhận
squint your eyes and nod in acceptance
sống đôi khi là ngưng thở
living sometimes means catching your breath
ngồi im đôi khi cũng sang được mùa hè
sitting quietly sometimes crosses into summer
rồi con mèo trung tính sẽ biến đi
then the neutered cat will disappear
bí mật hiện ra giữa mờ sương của bạn
and secretly appear in your haze, friend
nó tặng ta một bông cúc sắp tàn
it presents us with an almost wilting chrysanthemum
có cuộc đời chẳng chịu tàn trong đó
having a life that will allow no wilting
Vậy nhé
So, alright
hãy kiên trì cùng nó
show it some patience
trên con đường đầy rẫy những hình dung
on roads full of forms
hãy điều hoà nhịp tim, hãy nhắm mắt mà xem như xem mộng
regulate your heartbeat, raise your eyes and regard it as you would a dream
ngày hoa bán đầy phố
by day selling flowers, filling the streets
đêm phố đầy bán hoa
by night streets full, selling flowers
những mà cả bí ẩn
those that with all their enigmas
gật và lắc và đi đều lạnh ngắt
nod and shake and going together into a chill
Vậy nhé
So, alright
tạm biệt
so long
đừng đánh thức
don't awaken
đừng nghe
don't listen
nhưng có thể nhìn thêm lần nữa
but you will be able to see more once again
Nguồn: Tạp chí Sông Hương tháng 12 2007
Đầu bài thơ có nhu cầu "nghe" rồi cuối bài thì "đừng nghe." Nhưng "khoảng giữa" này là gì? Có phải một nơi nghỉ ngơi là chỗ của sự "chấp nhận" "ngưng thở," "kiên trì," và "điều hòa"? Như chịu đựng. Trong khoảnh khắc ở giữa này thì mình cũng chay tịnh, chấp nhận bị trung tính (và gật đầu). Nghĩa là mình muốn hay phải làm cho cảm giác mình được giảm hay kiềm chế.
Và đây cũng là nơi của những "bí ẩn"? Vậy chỗ này cũng có hoa. Một bông hoa cúc "sắp tàn" trong "một đời không chịu tàn." Tàn đối với hoa là héo dần, với lửa (và chắc với tâm) tàn là tắt. Ở khoảng giữa này mình sắp tắt nhưng không chịu sự tắt. Cái này cũng thuộc sự kiềm chế nhưng cũng như dao động một chút - "ngày hoa bán đầy phố" rồi "đêm phố đầy bán hoa." Các bí ẩn gật và lắc.
Trong khoảng giữa này có lẽ mình bị ngập ngừng, nhưng khi mà "nghe" mình quan sát nhiều và cũng được nhắm nhiều hình dung. Và dù không đánh thức "nhưng có thể nhìn thêm lần nữa."
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét