11 tháng 2, 2010

Không bao giờ quên anh (I'll Never Forget You) - Hoàng Trang (1964)

(đầu bản nhạc trích bài thơ này)

Tình xưa dẫu chẳng nên duyên mới
Our love long ago, though it hasn't made a new fated bond
Mộng cũ đêm nào vẫn nhớ nhau
In old dreams any night we still miss each other
Đời phiêu bạt như mây trắng
Life knocking about like white clouds
Hẹn ước nhau sao để nhạt màu
Why promise to meet each other and fade that color
T.K.T.
(Để kỷ niệm hai đứa mình)

Tôi viết lên đây với tất cả chân thành của lòng tôi trao anh.
I'm writing here with all of the sincerity in heart to offer you
Ngày nào đã quen nhau, vì chung hướng đời, mình trót trao nhau nụ cười.
One day we knew each other, because of a shared outlook, we gave each all of each others smiles
Và tình yêu đó, tôi đem ép trong tim,
And that love, I carry, pressed in my heart
Dù bụi thời gian có làm mờ đi kỷ niệm của hai chúng mình.
Though time's dust fades the memories of the two of us
Tôi cũng không bao giờ, không bao giờ quên anh.
I'll never, never forget you.

Cho đến hôm nay, với nức nở nghẹn ngào, mình mềm lòng xa nhau.
Until today, with choked sobbing, we're disappointed, far apart
Còn đâu những đêm anh dìu tôi lối về, buồn kể nhau nghe chuyện đời.
Where are those evenings you took me on the path home, sadly telling each other of our lives
Tình mình nay chết như lá uá thu rơi,
Our love now has died like the falling autumn leaves,
Đường trần mồ côi, tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình.
Orphaned on this mortal path, I coldly hold tightly to the memory of the two of us
Ngơ ngác trong đêm trường, tôi chưa vơi niềm yêu thương.
Dumbstruck on this long night, I'm not yet full of love.

Nhớ lúc chia phôi, cầm tay chưa nói hết bao nhiêu niềm thương của tuổi xuân vừa tròn.
Remembering the moment we parted, holding hands not yet speaking of all the love of youth just ended
Xa nhau, mấy người không buồn không nhớ, xót xa cho tình yêu.
Far apart, how many wouldn't be sad, wouldn't long, hurt by love.
Nuối tiếc xa xôi, ngày xưa anh nói "vẫn yêu em nghìn năm, vẫn đợi em trọn đời."
Distant regrets, long ago you said "I'll still love you a thousand years, I'll still for you a thousand lives."
Nhưng nay hết rồi, hai người hai lối lúc đêm buồn không anh?
But now that's over, two people taking two paths, are your nights sad dear?

Tôi gói yêu thương, xin trao trả ân tình về người tôi yêu mến.
I wrap up my love, I ask to offer goodwill to the one I hold dear.
Đừng thương tiếc chi anh, chuyện hai chúng mình là giấc mơ trong cuộc đời.
Don't regret anything dear, our story was a dream in live.
Tình mình nay chết, như lá úa thu rơi,
Our love now has died like the falling autumn leaves,
Đường trần mồ côi, tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình.
Orphaned on this mortal path, I coldly hold tightly to the memory of the two of us
Tuy đã xa nhau rồi, nhưng không bao giờ quên anh.
Although we're already far apart, but I'll never forget you.


Tôi xin phép nghỉ Làn Sóng Xanh một chút. Hoàng Trang là một trong những nhạc sĩ sáng tác Việt Nam tôi thấy đáng kính và quý nhất. Ổng rất thật thả, và các tác phẩm của ổng có tình cảm thật. Lời ca "Đường trần mồ côi, tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình" rất hay. Bài ca này được xuất bản 1964 (Diên Hồng) và được Phương Dung thâu dĩa cho hãng Việt Nam. Tôi tiếc rằng tôi không biết tên người làm phối khí. Tôi thích phong cách jazz / big band này. (Chắc có hai anh em Xuân Lôi, Xuân Tiên thổi saxo đây). Tôi thấy tiếc rằng phong cách này không được phát triển thêm ở Việt Nam. Tay guitar này cũng gảy kiều nhạc blues rất thú vị. Và tôi mê cách hát của Phương Dung luôn.

2 nhận xét:

oVihandmade nói...

mình rất thích Phương Dung và cũng yêu bài hát này, cám ơn Tây Bụi nhiều.:) bạn số một.^^!

Huy Hoang nói...

Version này trong Sơn Ca 5, và được Ns Văn Phụng hòa âm ..em cũng thích cách hòa âm big band này ..nghe rất phấn khích