rhumba-bolero
Một đêm anh mơ mình ríu rít đưa nhau về
One night I dreamed that we were gabbing on the way home together
Thăm quê xưa với vườn cau thề.
Visiting our old home with its palm grove of vows
Bàn tay anh đan dìu em bước trên cỏ khô
My hands entwined with yours guiding you on the dried grass
Đi trong hoang vắng chiều Tây Đô.
Going into a deserted evening in the Western Capitol
Bờ sông yêu xưa tà áo thướt tha mỹ miều.
Beloved riverbanks with their graceful, beautiful gowns
Sao anh không thấy về Ninh Kiều?
Why didn't I see you come back to Ninh Kiều?
Dường như anh nghe đời nặng trĩu trong màu đen.
As if you felt life overwhelmed by blackness
Đen như manh áo buồn chưa quen.
Black like a sad piece of clothing not yet forgotten.
Ghé hỏi cỏ cây, cỏ cây khóc, gió than van
Stopping by to ask the plants, do you cry, does the wind lament
Kể từ khi mất quê hương gió ra khơi đưa người vượt biển.
It's been since our homeland was lost, winds went out to sea sending forth people to cross the seas
Mẹ chờ thư về ngồi thèm thuồng miếng trầu cay.
A mother awaits a letter in return, sits craving it, her mouth full of betel and areca.
Trẻ thơ lang thang vì cơn đói suốt bao ngày.
Young ones wander about because of their hunger these days.
Vợ chờ tin chồng ngày về quá xa xăm.
A wife awaits news of her husband's return from far away.
Bao năm giải phóng như thế này phải không anh?
These many years of liberation have been like that, isn't that right?
Ngày xưa ta quen từng viên đá quanh sân trường
Long ago we knew each stone along the schoolyard
Nay nghe sao khác từ tên đường
Why does it feel different now from the street names
Tàu đưa ta đi tàu sẽ đón ta hồi hương.
Boats take us away and boats will bring us back
Tây Đô sẽ sống lại yêu thương.
The Western Capitol will live again in love.
"Thế Phương hát Chiều Tây Đô kinh điển"
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét