26 tháng 7, 2024

Mùa đông của anh (My Winter) - Trần Thiện Thanh (1970)

Ngày nào anh yêu em?
When did I love you?
Em đã quên trong cay đắng tuyệt vời.
You have forgotten it within the wonderful pain.
Ngày nào em yêu anh?
When did you love me?
Em hãy quên với trời hạnh phúc mới.
You often forgot it with new happier skies
Em ơi đông lại về từ trăm năm lạnh giá, tim anh như ngừng thở từ sau ân tình đó
My dear, winter came back from a hundred frozen years, my heart seemed to cease breathing after that benevolance
Em nghe không? Mùa đông! Mùa đông!
Did you feel it? Winter! Winter!

Ngày nào ta xa nhau?
What day did we become far apart? 
Anh bước sâu trong vũng tối nhạt nhòa.
I've stepped deeply into a dim darkness.
Từng mùa đông theo qua.
Each winter follows past.
Anh đã quên với đỉnh đời băng giá.
I've forgotten life's snowy peaks.
Xưa, hôn em một lần rồi đau thương tràn lấp
Long ago, I kissed you once then came a permeating pain
Anh yêu em một ngày và xa em trọn kiếp nên em yêu mùa đông nên anh yêu mùa đông ôi mùa Đông của anh
I loved you for a day and am far from you in this life, you love winter so I love winter, oh, my Winter.

Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình ái!
I'm just a madman in love's garden
Anh chỉ là người say bên đường anh nhìn thấy
I'm just a drunkard along the road I see
"Anh đi đi, người điên không biết nhớ và người say không biết buồn"
"Move along, a madman cannot remember and drunkard cannot know sadness."

Những cuộc tình dương gian muôn đời không nghĩa lý
Loves of this world across a many thousand lives are meaningless
Nhưng người vẫn tìm nhau trong vòng tay tình ý
But people still seek each other in intentional embraces
Như đôi ta niềm yêu xưa chỉ còn một vì sao em lẻ loi
Just like we two, love was only a solitary star

Trời lập đông chưa em? cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi.
Has heaven set up winter yet? so colonies of bats buried in slumber
Để mặc anh lang thang ôm giá băng ngỡ thầm người yêu tới
Spite me wandering sickly cold, inwardly imagining that my lover is coming
Đêm chia ly anh về đường khuya em bật khóc anh xa em thật rồi
On the night of separation, I came home on the midnight road, you burst into tears, I'm truly far from you
Làm sao quên mùi tóc?
How can I forget your hair's fragrance?
Em hỡi em
Oh, my dear
"Có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian?"
"Could it be that frost is the beautiful love of this world?"

nguồn: Trần Thiện Thanh, "Mùa đông của anh" (Sài Gòn: Tiếng Hát Đôi Mươi, 1970)


Không có nhận xét nào: