Tôi vừa đọc xong Love Like Hate là tên của tiểu thuyết đầu tay của Linh Dinh. Linh Dinh là một trong những nhà văn Việt nổi tiếng nhất. Tôi theo dõi blog của Linh Dinh và rất thích độ và cách viết của anh ấy.
Love Like Hate tựa vào kinh nghiệm của Linh Dinh sống ở Philadelphia và về sống ở Việt Nam một thời gian. Tôi không có ý kiến viết điểm sách (dù tôi rất thích sách này).
Sách này dài 238 trang. Chụm từ "Love Like Hate" mới được giới thiệu ở cuối sách trên trang 189. Con gái của nhân vật chính phải lòng một tay rocker tên là Quang Trung. Quang Trung là ca sĩ của ban nhạc Love Like Hate. Ban nhạc này chơi punk rock - một loại nhạc Việt Nam chưa từng có vì chắc loại nhạc không hợp với sở thích của các rocker ở Việt Nam và vì chính quyển sợ loại nhạc này sẽ gây loạn. Love Like Hate là "ban nhạc nhà" (house band) của một hộp đêm gọi là World War III.
Quang Trung là con của một cán bộ cao ở phòng hải quan. Anh ấy chọn tên Love Like Hate - Thương như ghét vì anh ấy cảm thấy như vậy về Việt Nam - "I love Vietnam so much I hate her. How can I not hate her when I love her so much" (Tôi yêu Việt Nam biết bao vậy tôi cũng ghét nó. Sao mà không ghét nó lúc mà yêu nó biết bao). Rồi Quang Trung coi mình như đứa con của một mẹ Việt Nam mà "sells her pussy" (bán bướm mình) - bán cho Trung Quốc, Pháp, Nga, Mỹ và Đài Loan. "She'd sell her pussy to anyone because she feels inferior to everyone. She's thrilled to be humiliated because someone is paying attention to her" (Nó sẽ bán bướm mình cho bất cứ ai vì cảm thấy thấp kém hơn mọi người. Nó sướng run lên lúc chịu nhục vì có người để ý đến nó - trang 192).
Cái nào quen thuộc quá, hiểu biết quá sẽ rất dễ được thương, dễ bị ghét. Mình sẽ biết rõ các nhược điểm. Việt Nam hiện nay có nhiều điều làm mình (và nhiều người) thấy khó chịu. Nước Mỹ cũng thế. Đây mới là chữ ambivalence - theo trang Wiktionary (chắc ghi chép từ nguồn khác) là "Sự vừa yêu, vừa ghét (cái gì); sự mâu thuẫn trong tư tưởng." Cái đó là bình thường. Chỉ có sự bất thường nếu không được phép tỏ ra ambivalence này.
Love Like Hate: A Novel / Linh Dinh (New York: Seven Stories Press, 2010).
Chuông mừng 2 – Mi Trầm.
1 giờ trước
2 nhận xét:
Sao mà không ghét nó lúc mà yêu nó biết bao). Rồi Quang Trung coi mình như đứa con của một mẹ Việt Nam mà "sells her pussy" (bán bướm mình) - bán cho Trung Quốc, Pháp, Nga, Mỹ và Đài Loan. "She'd sell her pussy to anyone because she feels inferior to everyone. She's thrilled to be humiliated because someone is paying attention to her" (Nó sẽ bán bướm mình cho bất cứ ai vì cảm thấy thấp kém hơn mọi người. Nó sướng run lên lúc chịu nhục vì có người để ý đến nó - trang 192).
Cái triết lý này thì khác gì với Nguyễn Huy Thiệp nhỉ? Có lẽ chỉ có thêm chút mắm muối với giọng Đinh Linh mà thôi?
Mô tả Vn nghe thật giống con điếm.
Cái đoạn sell her pussy có lẽ trong trường hợp này dịch thành "bán trôn nuôi miệng".
Đăng nhận xét