17 tháng 7, 2009

Hai bài thơ Tế Hanh

Độc ác (Cruelty) - Tế Hanh [1939]

Còn gì sướng bằng trông cặp mắt
Is there anything more pleasurable than a pair of eyes
Êm như nhung, sưng tím, lệ tràn trề;
Soft as velvet, purple, puffed up, overflowing with tears;
Ngắm bộ ngực tròn xinh đau quằn quại
Or taking in pretty round bosoms writhing in pain
Nặng nề buông từng hơi thở đê mê!
That labor to release each ecstatic breath

Nguồn vui thú hãy tìm trong tiếng khóc
Go find delight in sobbing
Rách đau thương như lụa xé tơi bời
Gash at pain like silk ripped to shreds
Trên cặp môi đỏ tươi như vết máu
Upon a pair of bright red lips, like they're stained with blood
Kiếm nụ cười héo hắt tựa hoa rơi.
In search of a wasted smile like a falling flower

Vì ta quá yêu em - nhưng thất vọng!
Yet I love you so - but I'm despondent
(Ngàn muôn năm, yêu chỉ nghĩa là điên)
(For millenia, love has only meant madness)
Nên ta mong lấp vùi lòng đau đớn
So I only wish to cover over a pained heart
Trong những giờ vui thú nhọn như kim.
During hours of delight, sharp like a needle.


Bão (Storm) - Tế Hanh [1957]

Cơn bão nghiêng đêm
The storm leans into the night
Cây gẫy cành bay lá
Tree branches break off, leaves fly
Ta nắm tay em
I take hold of your hand
Cùng qua đường cho khỏi ngã
Cross the road with you so you won't fall

Cơn bão tạnh lâu rồi
The storm is long past
Hàng cây xanh thắm lại
The trees are lush green again
Nhưng em đã xa xôi
But you've gone far away
Và cơn bão lòng ta thổi mãi.
And my heart storms forever.

Không có nhận xét nào: