Le 26 juin [1892], à la distribution des prix aux élèves des écoles de Hanoi, le directeur, M. Nordemann, fit chanter à ses petits Annamites le choeur des Conspirateurs de La Fille de Mme Angot, un choeur de Fra Diavolo et un choeur de Faust. Les avis furent partagés au sujet de cette curieuse initiative.
[Les avis sont encore partagés cinquante ans plus tard. Quand des Annamite s'essaient à la musique vocale européenne, ils en modifient radicalement la substance intime. Leur sens prodigieux de l'imitation se trouve ici en gave défaut.]
Claude Bourrin, Le vieux Tonkin 1890-1894 (Hanoi: Imprimerie d'Extrême-Orient, 1941)
Ngày 26 tháng 6 [năm1892], lúc buổi phát giải cho học sinh trường Hà Nội, ông hiệu trưởng Nordemann bắt các em An Nam của mình hát Hợp xướng Những Kẻ Âm mưu của Con gái Bà Angot, bài hợp xướng của Anh Quỷ và bài hợp xướng của Faust. Dư luận đã được chia rẽ về sáng kiến kỳ lạ này.
[Dư luận vẫn còn bị chia rẽ năm mươi năm sau. Khi người An Nam thử hát thanh nhạc châu Âu, họ thay đổi hoàn toàn nội dung sâu sắc của nó. Khả năng bắt chước phi thường của họ đang thiếu trầm trọng trong lãnh vực này.]
La Fille de Madame Angot: Chœur des Conspirateurs của Charles Lecocq.
@PhamHung-kp6yv
6 years ago